Ngày 23/05, trên cafeF có đăng tải một bài viết với tiêu đề: “5h đã đòi xách cặp về, sếp bảo làm cuối tuần thì kêu than, nghỉ chút là ngồi ăn: Rốt cuộc là bạn trẻ đang đi làm hay đi nghỉ dưỡng?”
Sau đó, tình cờ mình có thấy 1 bạn viết blog phản biện lại bài viết của cafeF. Mình thực sự rất thích quan điểm phản biện của bạn ấy nên cũng muốn viết vài dòng.
Quan điểm sống của mình rất rõ ràng: Hãy đặt mọi thứ về đúng giá trị của nó. Đừng phán xét quan điểm và mục đích sống của mọi người trừ khi nó gây ảnh hưởng xấu cho người khác.
Cái đích cuối cùng của cuộc sống là Hạnh Phúc, dù bạn làm gì đi nữa, thì cũng là để cuộc sống được hạnh phúc hơn. Tuy nhiên định nghĩa hạnh phúc của mỗi người là khác nhau. Có người đặt gia đình lên trên hết, có người là công việc, có người là tình yêu,…..
Bạn
có quyền lựa chọn mọi thứ trong cuộc sống này. Trừ 2 trường hợp:
1. Gia đình.
Bạn không có quyền chọn gia đình cho mình, nên bạn phải chấp nhận Cha Mẹ, anh
chị em của bạn.
2. Bị cướp.
Có đứa dí dao vào cổ bạn thì bạn phải làm theo thôi.
Ngoài 2 thứ đó ra, bạn có quyền lựa chọn mọi thứ. Nếu nhân viên của bạn là người 5h chiều đã đòi về, bạn hoàn toàn có thể cho người đó nghỉ việc nếu cần thiết. Nhưng không vì thế mà chê bai và phán xét một con người như vậy. Công việc cũng chỉ là một phần của cuộc sống. Sau giờ làm, người ta có thể chọn đi chơi, tập gym, về với gia đình,… Cuối tuần có người lựa chọn làm việc, có người lựa chọn shopping du lịch. Điều đó hoàn toàn không có gì là sai trái. Nếu bạn cần một người nhân viên mẫn cán, sống chết với công việc, sẵn sàng làm thêm giờ, hãy làm rõ điều đó ngay từ khi tuyển dụng. Nếu nhân sự không phù hợp với nhu cầu của doanh nghiệp, chỉ đơn giản là cho nghỉ việc thôi.
Nói như vậy nhưng không có nghĩa mình cố súy việc vô kỉ luật, ham chơi lười làm. Những thành phần muốn thành công nhưng lại lười cống hiến thì không có gì phải bàn. Ý của mình ở đây, chỉ đơn giản là đừng áp đặt mục tiêu của mình vào mục tiêu của người khác. Đừng phán xét khi người khác không chung lý tưởng với mình.