https://phungthaihoc.com/wp-content/uploads/2024/09/460894789_8531342426933681_1080059650351054062_n-740x487.jpg

Năng Khiếu Viết?

Phía bên trên là điểm Văn của tôi năm lớp 8
Phía bên dưới là điểm Văn của tôi năm lớp 12

Thực sự là có rất nhiều nguyên nhân cộng hưởng vào khiến cho tôi rất ghét môn Văn suốt thời phổ thông. Ví dụ như:

  • Chữ thì xấu mà lại cứ phải viết nhiều.
  • Con người thực tế nhưng lại phải phân tích sâu xa bay bổng.
  • Tính tình thích ngắn gọn vắn tắt nhưng lại cứ phải đào sâu mở rộng.

Và đặc biệt có 1 nguyên nhân lớn, đó là tôi luôn tự ám thị rằng bản thân là người không có năng khiếu trong môn này. Đằng nào cũng là môn mình không giỏi, thì không việc gì phải yêu thích nó cả.


Trong lớp luôn có những bạn (thường là bạn gái) rất giỏi văn. Làm bài thi luôn viết dài sang tờ thứ 2, thậm chí sang tờ thứ 3. Tôi luôn nghĩ đó mới là những người có năng khiếu.


Sau này tôi nhận ra đó hoàn toàn là một sai lầm lớn. Những người mà tôi cho rằng họ có năng khiếu, thực ra chỉ đơn giản là họ may mắn tìm ra cách thể hiện phù hợp với bản thân họ, và quan trọng hơn là phù hợp với thị hiếu của giáo viên. Điều đó khiến họ tự tin và có phần yêu thích môn học đó.


Còn cá nhân tôi, cách tôi tiếp cận với môn học nó không phù hợp với tiêu chí chung của bộ môn trong thời điểm đó. Không ai chỉ tôi cách phát triển một phong cách cho riêng mình, cũng chẳng ai bảo là tôi không hề dốt. Vậy nên mọi thứ cứ trượt đi, trôi qua một cách lãng phí.


Hôm T5 tuần trước, tôi có buổi dạy đầu tiên trong lớp Viết Thuyết Phục tháng 9. Một trong những điều đầu tiên tôi phải nhấn mạnh trong buổi khai giảng, đó là: năng khiếu không phải là vấn đề với kỹ năng Viết.


Chúng ta sẽ luôn là một kẻ viết kém cỏi nếu ta đem bản thân mình so sánh với những cây bút pro. Không viết được như những nhà Văn/nhà thơ/nhà báo chuyên nghiệp thì là không có năng khiếu sao?


Tôi nghĩ ta không nên lấy đó làm tiêu chuẩn cho kỹ năng Viết. Chúng ta không cần phải viết ra những tác phẩm để đời, chúng ta cũng không cần phải tạo ra những ấn phẩm khiến xã hội xôn xao.


Chỉ cần tập trung vào những bối cảnh nhỏ. Viết sao cho thoát ý, viết sao cho mạch lạc, viết sao cho có trọng tâm chính phụ, viết sao cho chính bản thân người viết cũng cảm thấy bị thuyết phục với câu chữ của mình. Chỉ cần một chút luyện tập + định hướng phương pháp thì mình tin ai cũng làm được thôi.


Chủ quán trà đá.

Thái Học

Tôi là Phùng Thái Học. Tôi thích viết, thích nói về Truyền Thông và Digital Marketing, ngoài ra thì tôi thích cả việc được chia sẻ và tâm sự thầm kín về các vấn đề cuộc sống. Cám ơn bạn đã ghé qua blog của tôi - nơi tôi chém gió mọi thứ giản dị như khi đang ngồi tại một quán trà đá.